ANH TA ĐÃ CHẾT CHO TÔI

ANH TA ĐÃ CHẾT CHO TÔI

Ngày 16.01 ANH TA ĐÃ CHẾT CHO TÔI! 

Nhà truyền đạo thấy một người đàn ông đang chăm sóc một ngôi mộ cũ và trang điểm bằng những bông hoa đẹp. Nghĩ rằng mình có thể an ủi ông ta đôi lời, nên vị truyền đạo bắt chuyện: “Người quá cố là thế nào với anh vậy?” Sau giây phút im lặng, người đàn ông tâm sự: “Người nằm nơi đây đã chết thế cho tôi. Khi cuộc nội chiến xảy ra, tên tôi có trong danh sách ra trận. Nhưng tôi đã có vợ và bốn đứa con, cả gia đình đều trông cậy vào tôi. Người thanh niên ở cạnh nhà đã tình nguyện đi lính thế cho tôi – điều nầy được cho phép trong luật nội chiến… Anh ta ra trận và đã hy sinh trong một trận đánh. Sau đó, cha anh mất, mẹ anh trở thành góa phụ, chúng tôi đưa bà về sống với gia đình tôi, và phụng dưỡng bà như là mẹ ruột của mình. Anh ta chết thay cho tôi, để tôi được sống.” 

Có lẽ không sự kiện nào để lại dấu ấn mạnh mẽ trong cuộc đời chúng ta cho bằng nếu ai đó đã thế mạng để ta được sống! Tỷ như ta bị tòa kết án tử hình vì phạm trọng tội, song một người khác đã chịu án thay ta, chắc hẳn từ lúc ấy cuộc sống chúng ta sẽ rẽ sang một khúc quanh mới, với những quan điểm sống khác đi. Cụ thể: 

1. Ta sẽ nhận thức rằng lẽ ra mình đã chết, mà nay còn sống, thì sự sống hiện tại của mình không phải là của chính mình nữa, mình không còn quyền muốn sống thế nào thì sống. 

2. Ta sẽ nghĩ đến người đã thế mạng ta. Sẽ sống sao cho xứng đáng với sự hy sinh của người ấy. 

3. Ta sẽ đền đáp ơn cứu tử bằng cách phụng dưỡng, giúp đỡ, làm vui lòng những ai là thân nhân với người đã chết thay ta. 

Ba điều trên chính là mong muốn của Chúa Cứu Thế đối với chúng ta khi Ngài đã xả thân chuộc tội ta trên thập tự giá. 

Ngài đã chết cho mọi người để những kẻ sống không sống cho chính mình nữa nhưng sống vì Đấng đã chết và sống lại cho mình.” II Cô-rinh-tô 5:15.